Monday, August 26, 2013

Thần Khúc, Phần 1, khúc 1, trang 1

Hình minh họa Dante và cuốn Thần khúc của Michelino

Bản tiếng Latin/Ý

Bản dịch tiếng Anh của Patrick Bannerman, ESQ

1 Half through our mortal life, myself I found
In a dark forest’s wild and rugged ground,
Where the right way was lost in shaggy wood,
4 A rude and savage woodland solitude.
The very thought still robs me of my breath,
And memory counts it little less than death:
7 Of good to treat, discovered in the wood.
I’ll tell of other things I understood.
When the true way was lost, the path forsook,
10 Of sleep so deep that moment I partook
That how I entered I can scarce relate,
So dull the slumber and so dead its weight.
13 But when the mountain’s feet my steps drew near
That closed the vale that filled my heart with fear,
Upward I looked, and saw its shoulders bright
16 Already with that planet’s rays of light
That guides all others through each path aright.
The fear was then subsiding into rest
19 That shook the placid depth within my breasts,
All the night long so saddened and perplexed.
Like one who breathless issues from the waves
22 Turns to the waters he no longer braves,
My spirit, that still flies, turns back to see
The pass that living man ne’er trod but me.

Bản dịch tiếng Việt của Hồ Thượng Tuy

1 Con đường đời tôi đã đi đến nửa
Bỗng thấy mình lạc lối ở trong rừng
Đường chính đạo đánh mất trong bóng tối!
4 Rừng hoang vu, rừng hiểm trở trập trùng
Nói sao hết bao điều cay đắng ấy
Nỗi kinh hoàng trong ký ức tôi mang!
7 Cái chết cũng không đắng cay nhường vậy
Nhưng vì điều hay trong đấy muôn năm
Tôi xin kể về những điều trông thấy.
10 Tôi không nhớ, sao đã lạc vào trong
Rừng hiểm trở vì chìm trong giấc ngủ
Khi lìa xa chính đạo một con đường
13 Nhưng rồi bỗng tới một chân đồi nhỏ
Nơi có một thung lũng nhỏ bao quanh
Tim tôi thắt lại vì run và sợ.
16 Tôi nhìn ra khi ngước mắt trông lên
Ánh sáng mặt trời khắp nơi rực rỡ
Soi tỏ lối đi trên mọi con đường
19 Khi đó trong lòng vơi đi nỗi sợ
Nỗi sợ dài lâu nén ở trong tôi
Như mặt nước qua đêm mệt lử.
22 Và giống như kiệt sức một con người
Thoát lên bờ từ mênh mông biển cả
Ngoái lại nhìn và sợ hãi không thôi.
25 Trong lòng tôi hãy vẫn còn sợ
Quãng đường đi qua, thử ngoái lại nhìn
Chưa từng có một ai đi thoát cả.
Bản dịch tiếng Việt của mình

1 Con đường đời tôi nay đi đã nửa
Cho tới chừng chân bữa lạc rừng sâu,
Chốn u tối không tìm đâu ra lối,
4 Vừa trập trùng vừa nguy hiểm khôn nguôi
Khiến tâm trí chỉ mơ điều khiếp sợ
Còn hơi thở than ôi thì phơ phất!
7 Song tĩnh trí tôi thấy lòng vui sướng
Vì có đi mới biết chuyện tỏ tường.
Rồi đường lui và lối nọ tối dần.
10 Tôi không rõ mình đương tỉnh hay mê
Mà lạc tới chốn ủ ê là vậy
Rừng u tịch nặng nề và chết chóc
13 Rồi chân tôi tới gần hơn ngọn núi
Kề cạnh bên một thung lũng bé con
Tim đập mạnh, tôi ngước mắt lên nhòm
16 Ánh tinh cầu trên cao đang soi tỏ
Rực sáng lên trên mọi ngả rừng hoang
Khiến lòng tôi vơi nỗi sợ hằng mang
19 Làm lắng dịu trái tim từng đập mạnh,
Như mặt nước qua đêm dài tĩnh lặng
Nhẹ nhàng trôi sau bão tố ầm vang
22 Như một người cạn sức giữa biển khơi
Bơi mê mải cho tới nơi bờ bến
Lội lên rồi còn ngoái đầu nhìn lại
25 Quãng đường dài chưa ai thể vượt qua